Băng ghi hình kỳ lạ nhất mà tôi từng thấy

Băng ghi hình kỳ lạ nhất mà tôi từng thấy

Đánh giá câu chuyện này:

          
Xếp hạng: 10/10. Từ 1 đánh giá.
 
Tôi đang làm việc tại một trạm xăng ở vùng quê Pennsylvania. Đây là một công việc chán như con gián, nhưng bù lại nó khá dễ dàng để kiếm một khoản kha khá. Một vài tuần trước, có một thằng cha bắt đầu mới vào làm; Tôi sẽ gọi anh ta là Jeremy.
 
Jeremy khá kỳ lạ. Anh ta độ khoảng 25 hoặc 26 gì đó, và khá kiệm lời, nhưng anh ấy có tiếng cười đáng sợ nhất mà tôi từng nghe. Tôi và lão sếp đều nhận thấy điều này, nhưng nó không phải là một vấn đề gì nghiêm trọng, vì vậy chúng tôi đều làm ngơ. Khách hàng chưa bao giờ phàn nàn về anh ấy, và anh ấy luôn hoàn thành công việc của mình một cách khá tốt. Dù sao thì cho đến vài tuần trước — đó là khi mọi thứ ở cửa hàng bắt đầu biến mất. Nhân viên trộm cắp đồ có thể xảy ra ở bất kỳ cơ sở bán hàng tiêu dùng nào, và thời điểm đó chỉ có một người trực ở trạm xăng này. Khoảng hai tuần trước, lão sếp tôi bắt đầu nhận ra rằng cửa hàng bị mất cắp dầu máy.Lúc đầu, chỉ là vài chai, sau đó là toàn bộ kệ và hộp từ phòng kho. Rất nhanh sau đó, toàn bộ lô hàng mà chúng tôi nhận từ hôm trước đều biến mất vào hôm sau, và sẽ luôn là ca làm việc của Jeremy. Lão sếp của tôi đã kiểm tra băng camera an ninh vào mỗi đêm anh ta trực, nhưng chưa bao giờ bắt được tận tay được anh ta. Jeremy luôn khóa cửa trạm xăng khi đóng cửa, nhưng rồi dầu máy biến mất hết vào ngày hôm sau.
 
Sếp của tôi thường mang theo cuốn băng về nhà để tìm cách bắt bằng được Jeremy ăn trộm, nhưng con gái ông ấy có một trận bóng chày tối qua, vì vậy lão đã nhờ tôi xem cuốn băng hộ ông ấy.  Lão đề nghị trả tiền làm thêm giờ cho tôi, béo bở vl, nên tôi đồng ý vội. Có 3 chiếc camera nên lão đưa cho tôi 3 cuộn băng để kiểm tra. Thầm bụng nghĩ xem hết đống này cả đêm cũng không xong, nhưng mà sắp tới kì nghỉ rồi, tôi phải cố cày thêm thôi. Tôi mang những cuốn băng về nhà, đặt chúng vào một VCR cũ và xem lại tất cả.
 
Đoạn băng ghi lại hai ngày trước ( là lần cuối cùng anh ta làm việc), Jeremy bắt đầu ca làm lúc 4 giờ chiều. Mọi thứ ban đầu có vẻ khá bình thường. Anh ta đếm lại tiền trong ngăn kéo, đổi ca làm với nhân viên trước và bắt đầu đợi khách. Người đầu tiên bước vào là bà Templeton (dấu mốc thời gian trên video là 4:03), một người bình thường. Bà đấy lấy một bao thuốc lá và một tờ báo, và trả 20 đô la. Không có gì bất thường ở đó. Khách hàng tiếp theo là một gã người địa phương tên Ron. Anh ta lái một chiếc mô tô, thường vài ngày ghé cửa hàng một lần. Gã đổ đầy bình và lấy một túi thịt bò khô, thanh toán bằng thẻ tín dụng, và sau đó rời đi. Tiếp theo là một anh chàng đội mũ cao bồi. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy tên này trước đây, nhưng dù sao thì cũng chỉ là một khách vãng lai, giống như ở bất kỳ trạm xăng nào. Tên này mua một chai dầu máy diesel giá 40 đô. Thanh toán bằng tờ 100 đô, và rồi lên đường. Tôi ngồi lại và thở dài. Điều duy nhất nhàm chán là ngồi đây xem người khác làm việc.
 
Mặc dù vậy, vì số tiền gã sếp hứa trả nên tôi lại quyết tâm, xem tiếp cuộn băng tiếp theo. Mọi thứ dường như khá bình thường. Tôi có cảm giác rằng, nếu Jeremy thật sự ăn cắp dầu máy, thì gã phải cẩn thận chứ. Tôi không nghĩ hắn lại ngốc đến mức để chúng tôi bắt được trên camera. Mọi thứ vẫn nhàm chán và bình thường cho đến khoảng năm giờ.
 
Lúc 5:03, bà Templeton quay lại; bà ấy chắc đã quên một cái gì đó. Nhưng không. Bà ấy đã mua một gói thuốc lá giống lúc trước, và cùng một tờ báo. Trả bằng tờ 20 đô khác. Tôi nghĩ thật kỳ lạ, có vẻ bà ấy hơi lơ đễnh. Tôi nghĩ Jeremy nên nói với bà ấy rằng bà vừa mua một bao lúc nãy rồi. Nhưng việc bán cho ai đó một thứ hai lần là điều bình thường. Chỉ khi Ron bước vào một lần nữa. Anh ta mua một bình xăng khác (cho chiếc xe máy của anh ta thêm một lần nữa - sau đó tôi đã liếc camera bên ngoài, vì nghĩ có lẽ anh ta có còn chiếc xe khác nữa muốn đổ xăng) và cùng một gói thịt bò khô.Tên đấy lại thanh toán bằng thẻ tín dụng của mình.
 
Không có gì to tát, tôi nghĩ đây chỉ là một sự trùng hợp kỳ lạ. Bà Templeton hay quên và Ron có lẽ sở hữu 2 chiếc Harley. Và đó là khi anh chàng đội mũ cao bồi bước vào. Tôi bắt đầu cảm thấy ớn lạnh sống lưng. "Đừng lấy dầu diesel, đừng lấy dầu diesel," - tôi thì thầm trong căn phòng trống của mình ... nhưng anh ta đã làm điều đó. Gã đó đã lấy một chai dầu diesel giá 40 đô và thanh toán bằng một tờ 100 đô khác. Mọi hành động của tên đó đều giống với lần đầu tiên đến cửa hàng, ngay cả cách hắn gãi mũi trước khi bước ra ngoài. Có thể là anh chàng này giàu sụ, sở hữu rất nhiều xe tải và mới chuyển đến thị trấn, hoặc một điều gì đó thực sự kỳ lạ đã xảy ra. Tôi vẫn tiếp tục theo dõi.
 
Mọi khách hàng trong giờ tiếp theo đều giống như trước đây. Từng người một. Tôi thực sự vô cùng hoảng sợ, và sau đó vào lúc 6:03, bà Templeton quay trở lại. Bà lại mua thuốc lá và báo của mình, và lại trả bằng tờ 20 đô. Tôi bắt đầu mất bình tĩnh. Tôi chỉ xem thêm 30 phút trước khi bắt đầu tua nhanh qua phần còn lại. Tất cả đều giống nhau. Mọi khách hàng sẽ đến vào những thời điểm chính xác, cách nhau đúng một giờ.
 
Bây giờ tôi biết bạn đang nghĩ gì. Tên khốn Jeremy đó đã lén lút làm rối đoạn băng. Hắn đã lặp đi lặp lại một giờ làm việc đầu tiên của mình. Nhưng không thể nào. Có cửa sổ xung quanh quầy thu ngân mà camera ghi lại, và tôi nhìn ánh sáng mặt trời tắt dần khi thời gian trôi qua. Công việc thường ngày của Jeremy không lặp lại — anh ta quét dọn, lau chùi, bổ sung quầy hàng và làm tất cả các nhiệm vụ thường ngày của mình. Nhưng những khách hàng đó vẫn tiếp tục đến.
 
Tôi đã bắt đầu hoảng sợ. Có điều gì đó không đúng ở đây và tôi không có lời giải thích nào cho điều đó. Tôi tua nhanh đến đoạn anh ta khóa cửa và đi ra xe. Hắn không hề ăn trộm bất cứ thứ gì,nhưng để chắc chắn, tôi vẫn tiếp tục theo dõi. Tôi tua nhanh lần cuối cùng, đến khoảng nửa đêm.
 
Đúng 12:03, không biết từ đâu, khuôn mặt của Jeremy xuất hiện thình lình trên camera. Ý tôi không phải là gã di chuyển đầu của mình vào camera, trong một giây nào đó cửa hàng tĩnh lặng, khuôn mặt hắn bất ngờ xuất hiện trên màn hình. Không phải hắn nhìn vào camera, mà là hắn nhìn chằm chằm vào tôi, tôi chắc chắn về điều đó. Tôi hét lên và lần mò tìm cái điều khiển. Vào thời điểm tôi nắm được điều khiến, hắn đã biến mất. Chỉ vài giây trước thôi, hắn còn ở đó, mà bây giờ đã biến mất. Tay tôi run như điên, nhưng tôi lại đưa vào một cuộn băng khác. Một camera trong cửa hàng khác, ghi hình ở phía sau, cạnh quầy thu ngân, và tôi có thể thấy cách hắn ta đứng lên để dí khuôn mặt quái dị vào camera. Tôi tua đến trước 12:03, nhưng không có gì trước đó cả. Tôi đã có thể nhìn thấy tên quái dị đó đứng lên ghế trong cuốn băng này, nhưng  hắn không thực sự ở đó. Tôi không nhìn thấy hắn bước vào cửa hàng kể từ lần cuối hắn rời đi. Nó giống như tên đó đã không thực sự ở đây. Không có bất kì chuông báo động nào khi hắn bước vào và cửa vẫn khóa.
 
 
Tuy nhiên, những  gì tôi đã phát hiện là lúc 12:03, dầu động cơ biến mất khỏi kệ. Tất cả . Giống như cái cách khuôn mặt Jeremy xuất hiện cách đây ít phút và sau đó biến mất. Tôi tắt cuốn băng đó và đi ngủ, nhưng tôi không ngủ được. Cơ thể tôi lúc này đang kiệt sức, nhưng tâm trí tôi đang rối tung. Cuốn băng đó chắc chắn là thứ rùng rợn nhất mà tôi từng thấy trong đời.
 
Tôi phải đi làm trong vài giờ nữa. Lão sếp gọi tôi bảo nhớ mang những cuốn băng đến và kể cho lão những  gì tôi biết, nhưng thực sự, tôi sẽ kể cái quái gì đây? Jeremy làm việc ca đêm tối nay, ngay sau ca của tôi, và kế hoạch là lão cùng tôi sau khi tan ca, một mặt 2 lời với hắn (vì lão đinh ninh là tôi đã bắt được cảnh anh ta ăn trộm). Tôi không biết phải làm gì. Tôi nghĩ phải cho lão xem mấy cuốn băng này, nhưng tôi không muốn xem chúng thêm một lần nữa. Tôi không bao giờ muốn nhìn thấy một cái gì đó như vậy một lần nữa. Tôi không muốn tưởng tượng ra hình ảnh Jeremy cười quái dị trước máy quay; Đó là cái nhìn rùng rợn nhất mà tôi từng thấy trên khuôn mặt của một người khác.
 
Dù sao thì, tôi sẽ cố gắng ngủ một chút trước khi tôi phải đi giải quyết việc này. Tôi sẽ cho các bạn biết điều gì sẽ xảy ra ...
 
CẬP NHẬT (2:49 PM): Tôi đang viết trên điện thoại của mình, xin lỗi trước nếu có sai sót. Sếp của tôi vừa mới xem xong đoạn băng cuối cùng. Tôi đã kể cho lão những gì lão đang mong đợi, nhưng bạn thực sự không nên kể cho ai những thứ như vậy. Lão sợ hãi vô cùng (và tôi vẫn vậy) và Jeremy sẽ đến đây lúc 4:00PM. Tôi và lão đã ngồi bàn với nhau hơn một giờ, nhưng chẳng ai trong tôi biết phải nói gì với hắn. Có phải gã chỉ thích ăn cắp dầu máy và hù dọa mọi người? Hay hắn là một cái gì đó khác? Tôi không biết điều này có điên rồ không, nhưng có ai nghĩ rằng hắn là kẻ liên quan đến vòng lặp thời gian? Sếp của tôi nói rằng Jeremy sẽ không biết việc này, nhưng cách Jeremy xuất hiện bất ngờ trong cuốn băng này khiến tôi nghĩ rằng, hắn biết tôi đang theo dõi hẵn. Nó giống như kiểu gã muốn tôi xem những gì gã có thể làm. Giống như gã đang khoe khoang hay gì đó. Cách gã ấy mỉm cười trước ống kính giống như một đứa trẻ đang khoe khoang lâu đài cát mới xây. Tôi không biết nữa, nghe có vẻ điên khùng. Tôi chắc chắn về điều này. Tôi sẽ nói chuyện với sếp của tôi thêm một chút nữa. Chúng ta phải bình tĩnh lại và tìm cách xử lý chuyện này. Tôi sẽ cập nhật lại vào tối nay, nhưng tôi có cảm giác thực sự tồi tệ về việc điều này sẽ diễn ra như thế nào.
 
CẬP NHẬT (4:33 PM): Không có tín hiệu của Jeremy. Cố gắng gọi cho anh ta, nhưng điện thoại của anh ta đã bị ngắt kết nối. Chúng tôi đang gọi cảnh sát.
 
CẬP NHẬT (5:33 PM): Không có dấu hiệu của Jeremy. Cố gắng gọi cho anh ta, nhưng điện thoại của anh ta đã bị ngắt kết nối. Chúng tôi đang gọi cảnh sát.
 
CẬP NHẬT (6:33 PM): Không có dấu hiệu của Jeremy. Cố gắng gọi cho anh ta, nhưng điện thoại của anh ta đã bị ngắt kết nối. Chúng tôi đang gọi cảnh sát.
 
CẬP NHẬT (7:33 PM): Không có dấu hiệu của Jeremy. Cố gắng gọi cho anh ta, nhưng điện thoại của anh ta đã bị ngắt kết nối. Chúng tôi đang gọi cảnh sát.
 
CẬP NHẬT (8:33 PM): Không có dấu hiệu của Jeremy. Cố gắng gọi cho anh ta, nhưng điện thoại của anh ta đã bị ngắt kết nối. Chúng tôi đang gọi cảnh sát.
 
CẬP NHẬT (10:58 PM): ĐM Chết tiệt. Chết tiệt Chết tiệt chết tiệt. Tôi vừa về nhà và xem các bản cập nhật trước đây của mình. Mọi thứ bây giờ lặp lại trở nên khó hiểu hơn bao giờ hết. Đây là những gì tôi có thể nói với mọi người. Tôi quay trở lại làm việc, nhưng không có dấu hiệu của Jeremy , lão sếp và tôi bắt đầu gọi cảnh sát, có lẽ bạn biết tiếp theo là gì. Khi tôi đang nhấc máy lên để gọi, đột nhiên, trời tối sầm lại. Đ phải tôi đùa đâu, đó là những gì đã xảy ra. Rõ ràng là tôi đã bất tỉnh đi một chút, bởi khi tôi nhìn lại đồng hồ,  là 9:33PM. Tôi nghĩ rằng mình đã mắc kẹt trong vòng lặp thời gian của Jeremy.
 
Những gì tôi thấy lúc này là lão sếp đang ngồi ngay bên cạnh tôi, sẵn sàng gọi cho cảnh sát. Khi tôi xuất hiện tại đó, tay tôi nắm điện thoại, nhưng nó không hoạt động. Lão sếp vẫn ngồi ở đó, nhưng đứng yên. Ông ấy đã đứng lên,  nhưng người đơ như bị treo. Tôi nhìn đồng hồ một lần nữa, và nó không hoạt động. Kim giây bị kẹt trên con số 12. Chính xác là 9:33. Đồng hồ trên màn hình máy tính cũng không di chuyển. Điện thoại như đóng băng. Thậm chí có một khách hàng đang ở quầy, đang đợi lão ta lấy cho anh bao thuốc lá. Tên ngốc đó còn chẳng biết đó là bao thứ 6 trong ngày.
 
Tôi cố gắng chạy trốn khỏi nơi đó.Không đóng cửa, không tắt đèn, và xin lỗi mọi người, tôi đã không cầm theo những cuốn băng đó để tải lên mạng. Tin tôi đi, đó là điều cuối cùng đọng lại trong tâm trí tôi. Trạm xăng nằm trên một đường cao tốc lớn, ô tô đỗ dọc đầy con đường, nhưng không phải đỗ lại mà chúng bị đóng băng. Những người bên trong ngồi im như tượng sáp. Tôi lên xe và cầu nguyện nó sẽ nổ máy. Thật may mắn, nó còn hoạt động.
 
Về đến nhà được nửa đường, thời gian bắt đầu chạy trở lại. Đài phát thanh bỗng dưng phát nhạc, và tiếng người dẫn chương trình cất lên, nhưng không ai biết thời gian đã bị ngưng đọng. Tôi là người duy nhất biết điều đó. Chà, tôi chắc rằng Jeremy cũng biết. Tôi vẫn không biết gã đó đang ở đâu hay đang làm gì. Tôi đang trốn trong phòng và gọi cảnh sát một lần nữa . Tôi không biết liệu mình đã từng gặp họ trước đây hay chưa, liệu họ có tin tôi không. Tôi sợ hãi cuộc sống chính mình lúc này. Tôi sẽ cập nhập tiếp vào ngày mai nếu có thể
 
CẬP NHẬT CUỐI CÙNG (10:33 SA): Cuối cùng thì tôi cũng đã ngủ được vào lúc 4 giờ. Tôi không biết mình đã làm như thế nào, có lẽ sự kiệt quệ đã giúp tôi. Sáng nay, tiếng chuông điện thoại đã đánh thức tôi ; đó là lão sếp. Lão đã cố gọi cho tôi từ lúc 6 giờ. Lão thức dậy khi thời gian trở lại bình thường vào đêm qua và ngay lập tức gọi cho cảnh sát. Họ đến để xem có chuyện gì không và lão đã kể cho họ nghe mọi chuyện. Cảnh sát chỉ là những kẻ ngốc; họ chỉ quan tâm đến việc dầu máy bị mất, lão sếp cố gắng thu hút sự chú ý của họ, cố kể rằng hắn ta đã lấy cắp chúng. Họ quyết định tìm kiếm Jeremy.
 
Cửa hàng giữ tất cả hồ sơ xin việc của nhân viên và vì Jeremy mới xin vào làm nên việc tìm kiếm hồ sơ hắn ta khá dễ. Cảnh sát kiểm tra địa chỉ trên đó và đi đến nhà anh ta. Bạn sẽ không tin những gì họ tìm thấy.
 
Địa chỉ mà Jeremy ghi trong hồ sơ của gã chỉ là một bãi đất trống hoang sơ. Nơi đây từng có một ngôi nhà nhưng bị cháy rụi vào năm 1993. Là một thị trấn nhỏ, hầu như ai cũng nhớ đến vụ cháy đó. Một gia đình bốn người đã từng sống ở đó từ lúc nào không ai hay. Có tin đồn rằng họ đã ruồng bỏ, ghẻ lạnh đứa con trai của mình, tôi không chắc có đúng không. Nhưng những gì tôi kể sau đây là sự thật, đám cháy được cho là một vụ phóng hỏa. Toàn bộ ngôi nhà ngập trong dầu và được phóng hỏa bằng bom xăng. Cả gia đình đang ngủ thì sự việc xảy ra; không ai trong số họ sống sót.
 
Cảnh sát chưa từng bắt được kẻ gây ra điều đó. Người ta đã cố tìm đứa con bị ghẻ lạnh đó, nhưng bật vô âm tín.
 
Chính gã sếp đã gọi điện kể với tôi về câu chuyện đó, và tôi đã phát hoảng. Lão yêu cầu tôi đến cây xăng ngay lập tức. "Ông bị điên à?"-Tôi nói, nhưng tôi chắc chắn rằng cảnh sát đang ở cùng với ông ta. Sau đó, ông ta nói rằng: FBI đang ở đây và họ sẽ tới nói chuyện với tôi bằng cách này hay cách khác, vì vậy tôi nghĩ rằng tốt hơn là nên đến đó. Lúc đó là khoảng 7 giờ 15, tôi muốn đi ngủ, nhưng những gì tôi trải qua khiến tôi không ngủ được nữa.
 
Bốn người đàn ông mặc vest chào tôi và bảo tôi ngồi xuống. Chúng tôi đã kể lại mọi thứ hai đến ba lần cho đến khi họ nắm bắt được toàn bộ câu chyện. Tôi đã nói với họ về Jeremy, cuốn băng an ninh, đêm qua tại nơi làm việc. Mọi thứ. Cuối cùng, sau khi tôi kết thúc, một trong những đặc vụ nói, "Ôi Chúa ơi, chúng ta lại có một tên nữa trong tay." Sau đó, họ bắt tôi ký vào một đống giấy tờ cam kết tôi sẽ không kể cho ai về chuyện này. Cho nên là tôi không thể kể nhiều hơn. Tôi có thể bị bắt vì những gì tôi đã nói.
 
Tôi trở về nhà và không chắc phải làm gì với chính mình. Những lời của người đặc vụ trong lúc thẩm vấn sẽ ám ảnh tôi suốt phần đời còn lại.
 
Dù sao thì, cuối cùng mọi việc cũng đã kết thúc.
 
Tôi phải đi làm rồi. Hôm nay tôi có một số việc lặt vặt phải làm, và phải đi đến cửa hàng lấy những cuộn băng đó. Lão sếp và tôi nghi ngờ rằng, gã Jeremy mới vào làm này  đang ăn cắp dầu động cơ và tôi phải xem đoạn phim an ninh để bắt tận tay gã. Tôi có nhiều việc phải làm, nhưng sếp hứa trả tiền làm thêm giờ cho tôi, và tôi đang cố gắng tiết kiệm một khoản cho kì nghỉ sắp tới. Việc này chắc hẳn khá đơn giản; dầu máy luôn biến mất sau ca làm việc của hắn. Tôi chỉ việc xem lại chỗ băng này, bắt tận tay anh ta đang ăn cắp, và thế là xong.

Xin mời đăng nhập để bình luận. Đăng nhập ngay

Có 1 đánh giá

  1. Ngọc

    Hay z:>

Xin mời đăng nhập để bình luận. Đăng nhập ngay

Truyện cùng thể loại
Phòng chat 98
Điểm đánh giá:
4

Phòng chat 98

Umm, chào mọi người. Tôi hiện đang nằm trên giường, ở bệnh...
Đọc ngay
Kênh ∞
Điểm đánh giá:
9.67

Kênh ∞

Ngành truyền hình xưa nay vẫn đồn đại một câu chuyện huyền...
Đọc ngay
Quí ngài Ickbarr
Điểm đánh giá:
0

Quí ngài Ickbarr

Từ khi còn nhỏ, tôi đã rất sợ bóng tối. Giờ tôi vẫn còn sợ,...
Đọc ngay
ANNANORA PETROVA
Điểm đánh giá:
0

ANNANORA PETROVA

Tớ biết cậu rất hận tớ, nhưng chúng ta đã từng là bạn thân mà...
Đọc ngay
Loạn thần
Điểm đánh giá:
0

Loạn thần

Chẳng hiểu sao tôi lại tự tay viết ra những dòng này thay vì...
Đọc ngay
Trang web Cô gái mù
Điểm đánh giá:
0

Trang web Cô gái mù

Trang web Cô gái mù là một truyền thuyết đô thị của Tây Ban...
Đọc ngay
Đừng gọi 630-296-7536
Điểm đánh giá:
0

Đừng gọi 630-296-7536

Giống như tất cả các bạn, tôi đã từng gọi tới số của...
Đọc ngay
Đường hầm vô tận
Điểm đánh giá:
1

Đường hầm vô tận

Vào ngày 17 tháng 12 năm 2008, thi thể bốn nam thanh niên...
Đọc ngay
Hướng Dẫn Sinh Tồn
Điểm đánh giá:
8

Hướng Dẫn Sinh Tồn

Chúng ta đều từng như vậy… Bạn vừa mới tới một nơi nào đó xác...
Đọc ngay
Thoát kiếp
Điểm đánh giá:
9

Thoát kiếp

Cha dượng tôi là kẻ ác ôn. Gã bắt đầu chuyển tới ngôi nhà của...
Đọc ngay
Căn phòng bí mật của Daddy
Điểm đánh giá:
5.67

Căn phòng bí mật của Daddy

Con là Emma, năm nay con 6 tuổi. Hôm nay, Daddy con sẽ dẫn...
Đọc ngay