Đừng gọi 630-296-7536 Đánh giá câu chuyện này: Xếp hạng: 0/10. Từ 0 đánh giá. Thời gian đọc:6 phút Giống như tất cả các bạn, tôi đã từng gọi tới số của Boothworld Industries(630-296-7536) Trước khi gọi thì tôi cũng đã đọc hết những phản hồi trong đoạn hội thoại rồi. Tôi chỉ muốn biết là điều gì sẽ xảy ra trước khi nó xảy ra. Có vẻ như tôi thật nhảm nhí. Cảm giác hơi hồi hộp sau khi quay số dù tối biết trước những gì sẽ xảy ra. Tôi đang ở trong nhà mình và chắc chắn rằng đã ẩn danh mọi thông tin của mình. Đề phòng có gì không hay thôi. Tuy nhiên, có sự cố gì đó. Tất cả các bạn gọi tới số đó đều tự động nhận thư thoại, nhưng tôi gọi lại là một người nào đó bắt máy. “Cảm ơn bạn đã gọi tới Boothworld Industries. Tên tôi là Samantha và tôi sẽ là tổng đài viên của bạn hôm nay. Tên?” Tôi đứng hình luôn, câm nín không biết nói một lời gì. Tôi cứ tưởng sẽ vẫn là giọng thư thoại như mọi người vẫn kể, hay thậm chí là những tin nhắn kỳ lạ. Nhưng không, tôi không nghĩ là đầu dây bên kia sẽ có một người bắt máy. Hoảng hốt, tôi luống cuống tắt máy. Khi nó bắt đầu đổ chuông năm giây sau đó, tôi ra khỏi nhà để đi đón Ariana - con gái của tôi ở trường. Trên đường về, di động của tôi đổ chuông. Ariana rất thích chiếc điện thoại rảnh tay trên ô tô của chúng tôi. Con bé thường nhặt nó lên và giả vờ như đó là hệ thống liên lạc của tàu vũ trụ và người gọi đến là Cylon. Tôi hay cằn nhằn chồng vì anh ấy hay xem Battlestar Galactica nên con bé mới có thói quen vậy. “Mẹ ơi?” Ariana hỏi, “Con nghe máy nha?” “Chắc chắn rồi,” tôi nói. “Nhưng con mau lên không chuyển đèn xanh bây giờ.” Ariana tháo dây an toàn và với tay lên giữa hai ghế trước để nhấn nút nhận cuộc gọi. “Xin chào?” con bé nói, sau khi tiếng bíp vang dài bên đầu dây kia. Vẫn là giọng nói khi này, đều đều tưởng như robot. “Cảm ơn bạn đã gọi tới Boothworld Industries. Tên tôi là Samantha và tôi sẽ là tổng đài viên của bạn hôm nay. Tên?” Không gian xung quanh tôi khi đó như lặng thinh. Đèn giao thông đã chuyển màu xanh, nhưng chiếc ô tô vụt qua, bấm còi inh ỏi. Nhưng tôi ngồi bất động, nhìn chằm chằm vào tay lái. Một giọng nói ẩn chứa đầy sự bí hiểm từ đầu dây bên kia. “Mẹ ơi?” Ariana hỏi. “Mẹ không sao chứ?” “Xin chào, Ariana.” tổng đài viên nói, “chào mừng bạn đến với Boothworld Industries. Tên tôi là Samantha và tôi sẽ là tổng đài viên của bạn hôm nay. Tên?" “Ariana!” - con gái tôi hồn nhiên đáp lại. “Ariana, không được!” - tôi quát. “Bà Jacobs,” giọng người phụ nữ đầu dây bên kia. “Vui lòng gọi cho văn phòng chúng tôi khi bà về nhà. Chúng tôi có một số công việc sửa sang lại để lên lịch.” Tôi không trả lời. Tôi cúp máy và lái thất thần lái xe về nhà. Ariana tròn xoe mắt nhìn tôi. “Đó có phải là một Cylon không mẹ?” Tôi mỉm cười, lòng tôi thắt lại như có hàng nghìn con dao cứa vào. “Không, con yêu à” tôi nói. “Cylon không có thật.” Đôi lông mày trên hai con mắt xoe tròn kia hơi nhăn lại, làm nghẹn buốt tim tôi. Đó là lần đầu tiên tôi nói dối con bé. Không, chắc chắn không phải là Cylon ở đầu dây bên kia, nhưng trong âm điệu của tổng đài viên có chút gì chưa hoàn chỉnh. Như một cái gì đó đã hỏng. Một cái gì đó có chút con người. Một cái gì đó đã chết. Về tới nhà, tôi pha cho Ariana một bát ngũ cốc và mang lên phòng con bé. Tôi đã bật phim hoạt hình Bọt biển cho con bé xem và tôi biết mình sẽ phải làm gì tiếp theo. Tôi đã nhấn số Boothworld Industries trên di động: 630-296-7536 . Khi tôi đưa điện thoại lên gần tai, có người đang thở thì thào ở đầu dây bên kia. Thật kỳ lạ là chẳng bao giờ thấy số máy này đổ chuông cả. “Alo?” - Tôi nói. “Cảm ơn bạn đã gọi tới Boothworld Industries. Tên tôi là Samantha và tôi sẽ là tổng đài viên của bạn hôm nay. Tên?” Miệng tôi khô khốc. Tôi biết mình phải làm gì. “Janice Hoffman,” - tôi nói. Janice là sếp của tôi tại nơi làm việc. Mặc dù giọng nói của bà ta làm tôi nhớ đến Fran Drescher, nhưng bàn tay không ngừng khám phá của bà ta khiến tôi nhớ đến mụ chủ nhếch nhác đó từ Disclosure hơn. Ở đầu bên kia, tôi có thể nghe thấy tiếng Samantha gõ phím như thể đang đập cả cùi chỏ xuống. Có vẻ như cô ấy đang gục mặt xuống bàn phím với một cặp headsets trên đầu. “Janice Hoffman,” cô nói. “Sẽ được lên lịch tân trang vào ngày 14 tháng 1 năm 2022. Bạn có muốn lên lịch lại không?” “Đúng vậy!” tôi đáp. “Chúng tôi có một buổi khai trương vào thứ Hai.” “Tốt thôi.” “Bạn có muốn một cuộc gọi xác nhận?” Tôi không muốn nghe tin ai đó chết. “Không cần đâu.” - tôi nói. “Bà có chắc không, bà Jacobs?” “Chắc” “Được rồi. Vào thứ Hai, ngày 13, chúng tôi đã lên lịch cho Janice Hoffman đi tân trang.” “Ổn rồi!” “Bà Jacobs?” “Vâng!” “Bà muốn thanh toán cho việc này như thế nào?” Cô ấy đang nói cái quái gì vậy? Ban đầu đâu có đề cập gì đến chuyện thanh toán. “Thanh toán?” - Tôi ngỡ ngàng. “Vâng, thưa bà Jacobs. Khi bà lên lịch tân trang, việc lên lịch là cuối cùng trừ khi một thành viên khác thay đổi ngày đã định. Chúng tôi hy vọng sẽ được thanh toán đầy đủ trước khi dịch vụ được cung cấp.” “Thanh toán bao nhiêu?” “Ariana.” Một chữ ngắn gọn lửng lơ trong không trung. “Ariana?” - Tôi thì thầm. - “Ý các người là sao?” “Cái giá phải trả cho việc tân trang theo lịch trình là con gái của bà, Ariana. Nếu bà không thanh toán, chúng tôi sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc thu hồi những gì đã đến hạn.” Máu tôi lạnh toát chảy dọc sống lưng khi cô ấy nói rằng không thể cưỡng lại được . Có tiếng cười bí ẩn phát ra từ đầu dây bên kia. “Sự khác biệt giữa thanh toán và thu hồi là gì?” - Tôi nhắm mắt cầm lòng hỏi lại. “Với những khoản thanh toán, bà có thể kiếm lại phần nào hoặc toàn bộ bằng cách giới thiệu thành viên mới. Nhưng đáng tiếc, tất cả các khoản thu hồi đều là cuối cùng.” “Tại sao các người lại phải làm như vậy?” “Thưa bà, bà đã trả lời quảng cáo của chúng tôi trên / r / nosleep và gọi tới chúng tôi. Hợp đồng giữa chúng ta về Janice Hoffman đã được ký. Bây giờ chúng tôi đang ở giai đoạn thanh toán. Chi phí cần thanh toán là Ariana - con gái của bà.” “Các người không được làm gì con bé.” “Thật tuyệt vời. Việc tái hợp đồng đã được lên lịch ngay sau đây. Chúng tôi, tại Boothworld Industries xin gửi lời cảm ơn và chào mừng bà đến với câu lạc bộ. Chúc bà một ngày tốt lành!” Tôi rùng mình nghe tiếng gác máy. Buông điện thoại xuống, mắt tôi vẫn không rời khỏi màn hình. Nếu tôi không cảm thấy mình sắp khóc và tức giận cùng một lúc, thì tôi đã bật cười. Mọi thứ thật điên rồ. Tôi sững sờ vào màn hình di động của mình trong điên loạn. Số của Boothworld Industries vẫn còn nguyên trên màn hình. Tôi giật mình lao đến đến phòng của Ariana. Căn phòng chẳng có ai ngoài bát ngũ cốc nằm nguyên trên chiếc khăn mỗi khi cho Ariana ăn. Bên trong bát có một danh thiếp. Tôi lấy điện thoại và chụp lại, cố gắng dụi mắt với hy vọng là mắt tôi nhìn lầm, điều phi lý đó làm đầu óc tôi phát điên. Run run đưa tay cầm tấm danh thiếp, nó vẫn còn giữ hơi nước ấm từ bát ngũ cốc. Tôi hoảng hốt thả lại trong bát, tấm danh thiếp đáp xuống bát, lật lại mặt sau. Có tiếng xe nổ rú lên bên ngoài, tôi chạy tới đúng lúc một chiếc Chevelle SS màu đen nhám lăn bánh ở góc đường. Tôi đã gọi cho cảnh sát. Ngay lập tức, một sĩ quan được cử đến và anh ta đã gỡ xuống tất cả thông tin của tôi. Một báo động Amber đã được ban hành; sự chờ đợi bắt đầu. Tôi cảm thấy tuyệt vọng, nghĩ quẫn, tôi thử truy cập lại / r / boothworld, nhưng sub-reddt đã chuyển sang chế độ riêng tư. Vài giờ sau đó, tôi nhận được một cuộc gọi. Số từ mã vùng 917. “Alo” - Tôi mệt mỏi. Tôi đã biết ai sẽ ở đầu dây bên kia. “Thưa bà, vẫn là tôi - Samantha đến từ Boothworld Industries. Cuộc gọi lịch sự của bà bắt đầu ngay bây giờ.” Tôi cúp máy. Di động của tôi lại đổ chuông ngay sau đó. Mã vùng 323. Tôi cạy cục pin ném sâu vào thùng rác. Điện thoại nhà tôi bắt đầu đổ chuông. ID người gọi gọi mã vùng 832. Tôi không trả lời, tôi kéo chiếc kích ra khỏi tường và ngồi xuống, gục mặt vào hay bàn tay. Tôi không thể nghĩ về những gì đang xảy ra. Tôi ngồi đó và khóc, cảm thấy hoàn toàn bất lực. Điện thoại nhà tôi vẫn tiếp tục đổ chuông. Di động của tôi kêu inh ỏi trên bàn dù cục pin đang nằm dưới đáy thùng rác, và điện thoại nhà tôi đã rút phích cắm của tôi đổ những hồi chuông dai dẳng. Tôi hoảng hốt lên xe và rời đi. Tôi đến Wal-Mart và sử dụng điện thoại công cộng để gọi cho thám tử phụ trách vụ án của Ariana. Cậu ta là Stark. Sau vài hồi chuông, Stark nhấc máy. “Bà Jacobs,” - anh nói. “Anh tìm thấy con bé chưa?” - Tôi hỏi. “Chưa, nhưng chúng tôi đã lần ra số. Đó là số điện thoại của một đứa trẻ cách nơi bà sống một dãy nhà. Nó nói rằng nó chưa bao giờ thực hiện cuộc gọi, nhưng bên nhà mạng thì vẫn khẳng định có. Thằng nhóc đó nói rằng nó đã gọi một số cho… chờ tôi chút - đây rồi: Boothworld Industries. Trên một trang web tên là Readit.” “Reddit,” - tôi sửa lại. “Đó là những gì tôi đã thu thập được. Không có bất cứ tài liệu gì về Boothworld Industries. Chúng tôi đang giữ đứa trẻ và tôi sẽ cho bạn biết nếu có bất cứ điều gì xảy ra, được chứ?” “Đó là tất cả rồi hả” - Tôi hỏi. Tôi chỉ muốn tìm lại con gái thôi. “Vâng, thưa bà. Tốt nhất bà hãy tin chúng tôi, được không?” “Vâng!” “Tốt lắm!” - Stark nói. “Thay mặt sở cảnh sát chân thành gửi lời chia sẻ với bà và bà có thể gọi nếu cần giúp đỡ, nhưng tôi chắc chắn rằng chúng tôi sẽ sớm liên lạc. Chúc bà luôn bình an!” Tôi cúp máy, và điện thoại bắt đầu đổ chuông ngay lập tức. Tôi nhấc máy lên, hy vọng nhỏ nhoi đó là Stark vừa có thông tin mới. Nhưng không phải. Giọng một người đàn ông gầm gừ vào tai tôi. “Công việc theo lịch trình đã được hoàn thành. Chúng tôi tại Boothworld Industries nói lời cảm ơn và chào mừng bà đến với hội nhóm. / R / boothworld hiện đã mở cửa. Chúc bà có một ngày tuyệt vời.” Đường dây đột ngột bị ngắt và tôi gác máy. Tôi đưa tay áp lên tai; bàn tay vẫn còn ấm hơi thở của gã đàn ông. Xin mời đăng nhập để bình luận. Đăng nhập ngay Có 0 đánh giá Xin mời đăng nhập để bình luận. Đăng nhập ngay Truyện cùng thể loại Điểm đánh giá:10 Băng ghi hình kỳ lạ nhất mà tôi từng thấy Tôi đang làm việc tại một trạm xăng ở vùng quê Pennsylvania.... Đọc ngay 02/11/2021 Điểm đánh giá:4 Phòng chat 98 Umm, chào mọi người. Tôi hiện đang nằm trên giường, ở bệnh... Đọc ngay 01/11/2021 Điểm đánh giá:9.67 Kênh ∞ Ngành truyền hình xưa nay vẫn đồn đại một câu chuyện huyền... Đọc ngay 15/10/2021 Điểm đánh giá:0 Quí ngài Ickbarr Từ khi còn nhỏ, tôi đã rất sợ bóng tối. Giờ tôi vẫn còn sợ,... Đọc ngay 13/10/2021 Điểm đánh giá:0 ANNANORA PETROVA Tớ biết cậu rất hận tớ, nhưng chúng ta đã từng là bạn thân mà... Đọc ngay 10/10/2021 Điểm đánh giá:0 Loạn thần Chẳng hiểu sao tôi lại tự tay viết ra những dòng này thay vì... Đọc ngay 10/10/2021 Điểm đánh giá:0 Trang web Cô gái mù Trang web Cô gái mù là một truyền thuyết đô thị của Tây Ban... Đọc ngay 10/10/2021 Điểm đánh giá:1 Đường hầm vô tận Vào ngày 17 tháng 12 năm 2008, thi thể bốn nam thanh niên... Đọc ngay 10/10/2021 Điểm đánh giá:8 Hướng Dẫn Sinh Tồn Chúng ta đều từng như vậy… Bạn vừa mới tới một nơi nào đó xác... Đọc ngay 10/10/2021 Điểm đánh giá:9 Thoát kiếp Cha dượng tôi là kẻ ác ôn. Gã bắt đầu chuyển tới ngôi nhà của... Đọc ngay 22/10/2020 Điểm đánh giá:5.67 Căn phòng bí mật của Daddy Con là Emma, năm nay con 6 tuổi. Hôm nay, Daddy con sẽ dẫn... Đọc ngay 22/10/2020